|
Băng qua khu rừng phủ tuyết trắng xóa chỉ từng thấy qua những bộ phim tiên hiệp, lang thang trong ngôi làng tuyết xinh đẹp lung linh ánh đèn như bước ra từ truyện cổ tích hay ăn một que kem dưới tiết trời âm 30 độ C là những trải nghiệm ai cũng mong ước trải qua một lần trong đời. Mong ước đó đã trở thành hiện thực đối với tôi. |
|
Cáp Nhĩ Tân là thành phố nằm phía đông bắc Trung Quốc. Những ảnh hưởng về văn hóa khiến kiến trúc nơi đây rất độc đáo, pha trộn giữa phương Đông và phương Tây. |
Khác nhiều địa điểm, điều đầu tiên du khách nên cân nhắc không phải vấn đề trang trải cho chuyến đi mà là có chịu nổi thời tiết khắc nghiệt ở đây không. Được mệnh danh là thành phố băng, Cáp Nhĩ Tân là một trong những thành phố có mùa đông lạnh nhất Trung Quốc, với nhiệt độ có thể xuống âm 40 độ C. |
|
|
Một số địa điểm không thể bỏ qua khi đến đây là khu làng Nga, đảo Mặt Trời (nơi trưng bày các tác phẩm điêu khắc của Lễ hội điêu khắc băng và tuyết quốc tế), nhà thờ Sophia và quảng trường trung tâm. |
|
|
Ngoài Cáp Nhĩ Tân, chúng tôi còn di chuyển đến làng Cốc Tuyết Và Tuyết Hương. Làng Cốc Tuyết khá nhỏ, chỉ lang thang khoảng 10 phút là đi hết. Tuy nhiên, hành trình trekking xuyên rừng giữa hai ngôi làng này khiến tôi nhớ mãi. |
Nói trekking 15 km xuyên rừng cho oai phong chứ thật ra mình chỉ trekking 6 km. 5 km đầu tiên, tôi đi ngựa trong khi 4 km lên dốc mình dùng môtô tuyết. Cảm giác lúc ấy rất thi vị. Một buổi sáng đẹp trời, hoa tuyết bay nhè nhẹ. Từng vệt nắng xuyên qua tán cây tựa tô điểm thêm cho hành trình. Tôi bỗng muốn giống Hoàng Dung, có Quách Tĩnh để cùng tận hưởng trọn vẹn phút giây quá đỗi xinh đẹp này. |
|
Sau hành trình dài xuyên rừng, người tôi lạnh cóng, lông mi đóng băng, má hây hây đỏ còn chân, tay và đầu gối nhức, buốt. Tuy nhiên, phần thưởng tôi nhận rất xứng đáng. |
Ngôi làng nhỏ xinh nằm dưới chân núi Trường Bạch dần hiện ra trước mắt. Núi non hùng vĩ bao quanh càng tô đậm vẻ nên thơ ở Tuyết Hương. Đêm đến, nhà nhà ở đây treo đèn lồng đỏ, lung linh và huyền ảo trên nền tuyết trắng xóa. Khung cảnh nên thơ tựa một bức tranh bước ra từ câu chuyện cổ tích. |
Ngày trở về, nơi đây, tuyết rơi trắng xóa như muốn khép lại một hành trình ngắn ngủi nhưng đong đầy niềm vui. Niềm vui được đặt chân đến vùng đất trong mơ, niềm vui khi trải nghiệm những điều mới lạ, niềm vui khi gặp gỡ những con người đáng yêu. |