Hai năm trước, trong chuyến đi 15 ngày khám phá các tỉnh miền núi phía bắc, khi đang trên xe máy chạy khí thế từ Hà Giang về Mù Cang Chải (Yên Bái), cách đích đễn mỗi cung đèo Khau Phạ, tôi đành chuyển hướng qua Tà Xùa trong tiếc nuối khi nghe tin lúa vừa gặt xong. Về đến nhà, tôi vẫn luôn nghĩ về Mù Cang Chải cho tới tận 2 năm sau mới có cơ hội thực hiện lại chuyến đi mơ ước. Tôi ghé thăm 3 điểm check-in cùng ruộng lúa bậc thang nổi tiếng ở đây. Xã La Pán Tẩn là nơi có nhiều ruộng bậc thang cao nhất ở Mù Cang Chải. Đường lên đây hơi khó đi, dốc cao, nhỏ và ngoằn ngoèo. Bạn nên di chuyển tới La Pán Tẩn bằng xe số. Căn nhà gỗ giữa ruộng lúa là điểm check-in nổi tiếng ở đây. Đèo Khau Phạ là một trong tứ đại đỉnh đèo nổi tiếng nhất của miền Tây Bắc Việt Nam. Đường đèo khá dễ đi, không quanh co, lắt léo như Mã Pì Lèng ở Hà Giang. Nếu đi vào đoạn vắng, bạn nên tìm nhóm đông người và canh thời gian để không bị mắc kẹt trên đèo vào buổi tối, rất nguy hiểm. Tôi sẽ không bao giờ quên thời gian ở bản Lìm Mông. Ngay khi qua khỏi đèo Khau Phạ, rẽ trái vào bản, tôi không thể thốt nên lời khi đứng trước bức tranh đồng quê với khung cảnh 2 bên đường ngập tràn những thửa ruộng xanh ngắt. Người dân đang tất bật gặt lúa, kéo lúa, chở lúa về. Càng vào xa, lên những con dốc cao, bạn sẽ được ngắm những ruộng lúa xếp theo bậc thang rõ ràng hơn. Những ruộng lúa rất gần với mặt đường nên bạn có thể thỏa sức chụp hình.
Đa số đều chọn đến Mù Cang Chải vào những ngày mùa thu từ tháng 9-10 để chiêm ngưỡng khung cảnh những ruộng lúa bậc thang đồng loạt chín vàng ươm. Tuy nhiên, đối với tôi, điều trân quý nhất là cảm giác bình yên và thảnh thơi trong những ngày lưu lại đây. Tôi đặt phòng dorm ở homestay có giá 280.000 đồng, khá đắt nhưng xứng đáng. Phòng rộng, xinh xắn, mở cửa sổ có thể ngắm ruộng lúa bậc thang bên ngoài. Điểm trừ duy nhất là khá nhiều muỗi. Bạn chỉ cần mắc màn cẩn thận là giải quyết được vấn đề đó lập tức. Bữa ăn ở đây có giá 100.000 đồng/người. Đồ ăn ngon, ấn tượng nhất là món gà nướng và lòng gà. Tuy không có kế hoạch từ trước, thời gian lưu lại ngắn ngủi (chỉ hơn 1 ngày đêm) song chuyến quay lại lần này để lại trong tôi nhiều kỷ niệm khó quên. Tôi nhớ nụ cười đón khách không thể hạnh phúc hơn của bạn nhân viên ở nơi lưu trú, đám trẻ con thi nhau nhảy suối trong chiều hoàng hôn, những ngày lang thang trên đường ngắm lúa xanh trải dài tít tắp, hít thở thật đã không khí trong lành của núi rừng bao la. Tôi cảm giác như mình chẳng cần gì hơn những ngày bình yên đó. Đã lâu rồi, tôi mới lại được tự do đến thế.