Sân bay Budapest khá nhỏ so với các cảng hàng không như Charles de Gaulle (Pháp) hay Frankfurt (Đức) song ngăn nắp và đầy đủ tiện nghi, thủ tục nhập cảnh nhanh chóng.
Ánh vàng lấp lánh đêm về
Budapest là thành phố đông dân nhất ở Hungary. Trong những năm 90 của thế kỷ trước, đây là thành phố toàn cầu, một trong các trung tâm tài chính, văn hóa, nghệ thuật, thời trang, khoa học, giáo dục, nghiên cứu hàng đầu ở lục địa già; nơi đặt trụ sở của Viện Công nghệ và Sáng tạo châu Âu, Trường Cao đẳng Cảnh sát châu Âu và hơn 40 trường đại học.
Cảnh quan thành phố về đêm với lâu đài Buda soi xuống sông Danube
Ngày bé khi đọc sách, nghe đài, tôi đã mường tượng sông Danube thơ mộng, nơi có các nghệ sĩ đường phố biểu diễn say mê. Cảnh tượng này nay hiện ra trước mắt. Khu vực trung tâm của Budapest trải dài theo đôi bờ Danube được xếp hạng Khu vực Bảo tồn thế giới của UNESCO, bao gồm các công trình cổ kính như tòa nhà Quốc hội Hungary - nhà quốc hội lớn thứ 3 trên thế giới và lâu đài Buda - biểu trưng của thành phố - soi mình xuống dòng sông hiền hòa. Budapest còn làm khách thập phương xao xuyến bởi nhiều kiệt tác kiến trúc và nghệ thuật lâu đời vẫn trường tồn cùng thời gian như cầu xích Széchenyi, ga đường sắt Budapest Keleti, nhà thờ công giáo La Mã St.Stephen’s Basilica...
Tòa nhà Quốc hội về đêm
Đặc biệt, thành phố có hệ thống nước nóng ngầm lớn nhất thế giới với hơn 80 suối nước nóng. Người dân Budapest có thể tắm nước khoáng nóng quanh năm với chi phí phải chăng tại các nhà tắm công cộng có kiến trúc đẹp mắt nằm rải rác trong thành phố - một sự ưu đãi từ thiên nhiên hiếm thấy.
Toàn cảnh thành phố từ trên cao
Tôi lang thang tựa lạc vào miền cổ tích. Khi thành phố lên đèn, các công trình như được mạ lên lớp vàng rực rỡ. Nhờ hiệu ứng ánh sáng, cả dòng sông Danube được nhuộm màu lấp lánh. Budapest chẳng khác bức tranh làm từ chất liệu nhung mịn, óng ánh sắc vàng kim - khung cảnh tráng lệ đầy tính thi họa, thảo nào Budapest được mệnh danh "viên ngọc của Danube" hay "Paris Đông Âu".
Tình người nồng hậu
Tôi có dịp trò chuyện với gia đình người bạn là cư dân lâu đời tại Budapest. Khi cuộc xung đột Nga - Ukraine mới bắt đầu, Budapest như một điểm trung chuyển người tị nạn. Trong tinh thần tương trợ, bạn tôi đã lái hàng ngàn chuyến xe chở người di cư tại cơ sở lưu trú tạm thời ở Budapest, tỏa đi các bến tàu, nhà ga, sân bay trong thành phố để đến điểm an toàn mới.
Tượng Tự do - tác phẩm của điêu khắc gia nổi tiếng Kisfaludi Strobl Zsigmond, khánh thành tháng 4-1947
Trước khi về, như thói quen mỗi khi đến bất kỳ địa phương nào, tôi hay tìm điểm cao nhất để có tầm nhìn bao quát, ôm trọn thành phố. Lần này, tại Budapest, tôi chọn tượng đài Tự Do trên đỉnh đồi Gellért Hill. Tượng đài khởi công vào năm 1947 để tưởng nhớ công lao giải phóng Hungary của Quân đội Xô viết trong Chiến tranh Thế giới thứ hai, kết thúc sự chiếm đóng của phát xít Đức. Đặt trên bệ trụ cao 26 m, tượng bằng đồng, cao khoảng 14 m. Hai tay nhân vật giương cao chiếc lá cọ lớn hướng về bầu trời, bày tỏ lòng biết ơn những người đã hy sinh vì độc lập, tự do và sự thịnh vượng của Hungary.
Dưới bầu trời xanh trong, quần thể tượng vươn cao đầy kiêu hãnh. Và còn nhiều công trình khác tại đây mà tôi biết mình muốn quay lại để cảm nhận sâu sắc hơn. Chợt nhớ mấy câu hát nổi tiếng của nghệ sĩ George Ezra về Budapest - thành phố quyến rũ, nơi có những con người lãng mạn, phóng khoáng, sống hết mình cho tình yêu và lý tưởng: "Nhà của anh ở Budapest/ Anh có một kho tàng giấu kín/ Đó là cây đàn đại dương cầm mạ vàng/ và cây Castillo xinh đẹp/ Nhưng vì em, anh bỏ lại tất cả… Anh có bao la đất đai/ Em có thể thấy khó tin/ Nhưng vì em, anh bỏ lại tất cả…".