Chúng ta khởi nghiệp đều bởi mong muốn bản thân có một sự nghiệp thành công. Và đương nhiên chẳng ai muốn tiếp quản một doanh nghiệp làm ăn thua lỗ cả. Nhưng nếu bạn làm được điều sau thì doanh nghiệp của bạn chắc chắn sẽ thành công.
Rất nhiều người thường có hai phản ứng sau khi làm ăn thua lỗ.
Một là nhanh chóng vơ vét nốt lợi lộc rồi thu lưới giải tán càng nhanh càng tốt.
Hai là kiên trì không bỏ cuộc, cố gắng gượng chờ đợi thời cơ chín muồi.
Hai biện pháp này không thể nói là sai, nhưng cả hai đều ở thế bị động rất cao. So với việc phá bỏ những hạn chế của thị trường, chủ động tìm kiếm phát hiện nhu cầu của thị trường thì hai phương pháp trên rõ ràng là lạc hậu.
Những người đầu tư thông minh dạy chúng ta rằng, dù kinh doanh có thua lỗ đi chăng nữa thì ta vẫn có cơ hội chuyển mình biến bại thành thắng.
Vị trí đắc địa không cho phép khách sạn được nhàn rỗi
Quách Toàn mở một nhà hàng ở ngoại ô Bắc Kinh, Trung Quốc. Khi phong trào du lịch ngoại ô bùng nổ kéo theo việc kinh doanh của anh cũng phất lên. Đây là lần kinh doanh đầu tiên của Quách Toàn, vì quá phấn khích với thắng lợi trước mắt, anh quyết định thừa thắng xông lên. Anh nhanh chóng cho xây thêm một khách sạn ba tầng ngay bên hông nhà hàng, đồng thời bổ sung thêm một số tiện nghi giải trí như karaoke... Ban đầu Quách Toàn nghĩ rằng mô hình chuỗi dịch vụ ăn uống và nghỉ ngơi liền kề của anh ấy sẽ thu hút nhiều quan khách hơn, nhưng hiện thực chứng minh anh đã suy tính sai.
Đại đa số người dân Bắc Kinh đều tự lái xe ra ngoại ô chơi. Họ lái xe lui tới những danh lam thắng cảnh để vãn cảnh, sau đó tìm một nhà hàng cơm quê dùng bữa. Nhà hàng của Quách Toàn nằm trên trục đường chính giao nhau của một số danh lam thắng cảnh nổi tiếng. Nhưng di chuyển từ khách sạn của Quách Toàn đến danh lam thắng cảnh gần nhất ít nhất cũng mất 15 phút lái xe. Hơn nữa, nhà hàng, khách sạn của anh đều ở ven đường, phía sau là ruộng lúa, view khách sạn chẳng có gì đặc sắc cả. Mặc dù trong khách sạn có một số trò giải trí nhưng trang thiết bị không thể so sánh với các tụ điểm giải trí chuyên nghiệp trong thành phố. Vì vậy, sau khi nhìn thấy môi trường khách sạn, nhiều khách đã quyết định lái xe một đoạn và đến thẳng khu danh thắng để tìm khách sạn. Theo nhiều khách, dù điều kiện khách sạn ở khu thắng cảnh không tốt như Quách Quán, giá cao hơn một chút nhưng ít nhất bạn có thể ngồi dưới chân núi vào ban đêm ngắm trăng, vui chơi bên suối hoặc sông. Và thứ mà họ cần chính là những thứ này.
Sau khi khách sạn được hoàn thành vào tháng 11 năm 2004, mùa du lịch cao điểm thì lượng khách miễn cưỡng chấp nhận được. Còn vào các thời gian khác, tỷ lệ khách đặt phòng không tới 30%. Kết quả là, kế hoạch kiếm tiền "một chuỗi" của Quách Toàn đã thất bại, hàng tháng còn phải lấy lợi nhuận của quán ăn để bù vào khoản lỗ của khách sạn.
Để tìm ra giải pháp an toàn, Quách Toàn đã phóng xe đến không dưới 20 khu nghỉ dưỡng ở Hoài Nhu, Mật Vân và Thuận Nghĩa ở Bắc Kinh để khảo sát. Quách Toàn dự định sử dụng một số chính sách ưu đãi để thu hút khách du lịch.
Quách Toàn cẩn thận liệt kê chi tiết một số kế hoạch ưu đãi vào sổ tay của mình. Một là ăn ở vui chơi trọn gói mỗi ngày chỉ với 58 tệ. Hai là tặng cho mỗi khách hàng một món ăn miễn phí. Vào kì nghỉ quốc tế lao động 1/5, Quách Toàn đã áp dụng thử nó, nhưng kết quả vẫn không khả quan. Đối với du khách đi tour du lịch ngắn ngày, 1 ngày 3 bữa di chuyển đến đâu thì họ sẽ dùng bữa luôn ở đó. Cũng chẳng có ai muốn đi lại giữa nhà hàng và các danh lam thắng cảnh mỗi ngày. Phương án 1 hiển nhiên không đủ sức hút, giải pháp thứ hai tuy là hấp dẫn , nhưng nó làm tăng chi phí của nhà hàng, thu không đủ chi.
Vào lúc anh đang không biết phải làm cách nào thì vào tháng 8 năm 2005, hơn chục sinh viên đến đây du lịch. Vì đang là mùa du lịch cao điểm, giá cả khách sạn quanh khu danh thắng rất cao nên sinh viên đành phải chọn khách sạn của Quách Toàn.
Khi nhìn thấy một lúc có hơn mười khách đến thuê phòng, Quách Toàn đã rất vui. Anh nghĩ dù sao tiện nghi giải trí trong cửa hàng cũng để không, nên cung cấp miễn phí cho sinh viên giải trí. Quách Toàn không ngờ những tiện nghi giải trí miễn phí này lại khiến học sinh rất vui vẻ, nên ban ngày bọn họ đến các danh lam thắng cảnh vui chơi, ban đêm trở về khách sạn của Quách Toàn giải trí. Chính nhóm sinh viên đại học này đã khiến Quách Toàn được khai sáng và cuối cùng đưa ra một giải pháp hay.
Sau khi các sinh viên đại học rời đi, Quách Toàn nảy ra một ý tưởng. Anh làm một tấm biển cao ba tấc, bên trên có dòng chữ "Tới ăn uống, nghỉ ngơi sẽ được miễn phí tất cả các dịch vụ giải trí". Sau đó đặt tấm biển lớn bên lề đường, trước nhà hàng và khách sạn.
Các thiết bị giải trí của Quách Toàn bao gồm một phòng hát karaoke nhỏ, về mặt hình thức thì nó có vẻ giống một vũ trường lỗi thời, nhưng nó có cả thiết bị karaoke và sàn nhảy, cùng lúc có thể chứa ba mươi bốn mươi người. Bốn phòng bóng bàn, ngoài ra anh cũng bài trí một số phòng ở tầng một làm phòng chơi cờ, đồng thời mua rất nhiều mạt chược, tú lơ khơ, v.v., cung cấp miễn phí cho khách du lịch.
Sau khi tấm biển lớn được dựng lên, nó đã thu hút một số du khách đến ăn tại quán ngày hôm đó ở lại giải trí. Một số du khách đến ăn vào buổi chiều tỏ ra rất thích thú khi thấy nhiều khu vui chơi giải trí miễn phí, họ nghỉ đêm ngay khi vui chơi. Việc kinh doanh của khách sạn thực sự tốt.
Quách Toàn nhận thấy rằng việc ra mắt các phương tiện giải trí miễn phí không chỉ vực dậy khách sạn mà việc kinh doanh nhà hàng cũng được cải thiện lên một tầm cao mới. Khi du khách lưu trú dài ngày, dù không ở khách sạn nhưng sẽ dùng bữa khác tại nhà hàng của mình. Khi một số khách hàng được hưởng các tiện ích giải trí miễn phí, họ thường yêu cầu nhà hàng cung cấp một hoặc hai món ăn nhẹ để thêm vào niềm vui. Trong khi các phòng hát karaoke, phòng chơi bi-a, cờ vua và bài tỷ lệ tiêu thụ thuốc lá, rượu và đồ uống trong nhà thậm chí còn đáng kinh ngạc hơn. Công việc kinh doanh của Quách Toàn bỗng chốc ăn nên làm ra.
Kinh doanh thua lỗ không đáng sợ. Đáng sợ nhất là khi làm ăn thua lỗ ta không chịu chủ động tìm hiểu nguyên nhân và cách khắc phục. Rất nhiều người thường có hai phản ứng sau khi làm ăn thua lỗ. Một là nhanh chóng vơ vét nốt lợi lộc rồi thu lưới giải tán càng nhanh càng tốt. Hai là kiên trì không bỏ cuộc , cố gắng gượng chờ đợi thời cơ chín muồi. So với việc phá bỏ những hạn chế của thị trường và tích cực hướng dẫn, phát hiện nhu cầu của thị trường thì hai phương pháp này rõ ràng là lạc hậu.
(Sohu)